- Là người bình phàm, nhiều khi vì không đủ bản lĩnh đối diện những biến thiên cảm xúc, mà bạn tự thu mình lại để tự vệ. Bạn khiến trái tim trở nên vô cảm, biến tính cách trở nên gai góc, tập cho lý trí trở nên lạnh lùng hoặc ép bản thân trở nên cô độc... Rồi bạn tin rằng đó là sự trưởng thành. Trưởng thành sẽ không chạy trốn chính mình bạn à.
- Khi phải trốn tránh cảm xúc quá nhiều, ngụy trang bản thân quá lâu... Bạn sẽ dần quên mình là ai, quên bản chất thực sự mà bạn chính là. Bất lực nhất là... Tuy bạn muốn được là chính mình, nhưng lại vô thức phán xét và áp đặt lên người khác. Khiến họ cũng phải che giấu và chạy trốn tổn thương như bạn.
- Nếu hôm nay bạn chưa thể kiểm soát được cảm xúc. Bạn sẽ không thể chuyển hoá được tổn thương, càng không dám là chính mình, cũng không xoay chuyển được số phận hay nghịch cảnh. Không vết thương nào lành lặn được bằng cách che giấu chúng đi cả, đừng cố chấp.
- Cuộc đời bạn không thể không có thử thách, trái tim càng không thể kìm nén mãi. Vậy nên, bạn phải giải phóng cảm xúc khi nó bị dồn nén. Nhưng là giải phóng trong sự chủ động, trong sự an toàn, không đợi đến khi mất kiểm soát... Chúng ta không muốn hối hận vì lỡ tổn thương ai!
- Chọn nơi riêng tư khi nhận thấy cảm xúc đang bất ổn. Hãy đối diện và cho phép cả phần sáng và phần tối trong bạn lên tiếng... Nỗi sợ sẽ chỉ còn là khái niệm khi bạn đã dám đối diện với chính mình! Tự đối thoại với tất cả những người khiến bạn bế tắc, kể cả là chính bạn.
- Muốn la cứ la, muốn khóc cứ khóc... Tạo hóa cho nước mắt là để giải phóng cảm xúc. Chỉ cần không dối lòng, các vị thầy sẽ dẫn lối tươi sáng cho bạn. Và nhớ, hãy dừng lại ở việc nhìn nhận vấn đề. Không sinh tạp niệm gây tổn hại bất kỳ ai. Chuyện công đạo, hãy để cho trời định đoạt.
#mayahealing #peace #tamsu #happy #heal #thanhcong #tinyhealth #camxuc #feelings #feeling
Nhận xét
Đăng nhận xét