- Nhịp sống tấp nập, công việc bộn bề, mục tiêu và mưu cầu luôn không ngớt... đã khiến nhiều người trong chúng ta quên mất sự tu dưỡng tâm hồn. Chúng ta bận giao tiếp, tương tác, đánh giá... mọi người mọi việc liên tục, nhưng lại chẳng mấy ai mấy khi nâng cấp tư duy hay vun bồi nhân tâm. Rồi khi bạn thấy mình quá tải và mệt mỏi thì mới soi chiếu lại chính mình. Soi chiếu còn chưa kịp thấu hiểu gì thì lại phải đối phó với thử thách mới. Không có thì bạn cũng tự chơi với vòng lặp bế tắc của riêng mình. Hy vọng bài này sẽ giúp bạn tháo gỡ được phần nào những nặng nề trong hiện tại.
- Vì sao chỉ hóa giải tâm phán xét mà có thể tháo gỡ được những bộn bề cuộc sống chứ. Tất nhiên là không hoàn toàn rồi, nhưng vì có rất nhiều vấn đề của bạn lại đến theo cách mà bạn không hay biết... Chính là khi bạn phán xét quá nhiều, và nó khiến bạn gặp rắc rối nhiều hơn trong cuộc sống. Rồi khi rắc rối này, đan xen vào thử thách kia, chồng chéo thêm nhân quả nọ. Thì bạn đã không còn biết đầu dây mối nhợ nằm ở đâu nữa. Maya từng ngồi cả buổi chỉ để gỡ mớ chỉ rối, dù hoàn cảnh đó có thể cắt và bỏ hẳn. Bạn cũng thử một lần xem, để cho bản thân được kiên nhẫn và tỉnh táo hơn. Cũng để nói cho vũ trụ biết, bạn chọn thấu suốt đến tận căn nguyên mọi việc, chứ không chọn vô tri hay phiến diện.
- Bạn biết không, khi chúng ta quan sát nhân sinh, không hẳn lúc nào đánh giá về ai đó cũng là sự phán xét. Nên bạn cũng không cần tự nhìn nhận bản thân là không tốt trong hành vi này. Nếu không có sự quan sát ấy thì lấy gì để tư duy bạn được mở mang và trau dồi đây. Nhưng khi đánh giá thiên hạ, chúng sẽ luôn đi kèm với nhận thức và trạng thái của bạn lúc đó. Nhận thức mỗi thời điểm là khác nhau, trạng thái tâm tình cũng khác nhau. Nên cách bạn đánh giá mọi người mọi việc cũng sẽ khác nhau tùy thời điểm. Là bởi chúng ta chịu tác động bởi hoàn cảnh xung quanh rất nhiều bạn à.
- Điều này cũng đúng với người hay sự việc mà bạn quan sát thấy. Họ cũng thế, không phải lúc nào họ cũng là trạng thái mà bạn đang nhìn nhận. Nhất là ngày nay, vì để tự vệ, vì những tổn thương, vì cần sinh tồn... Rất nhiều người không thể hiện là chính họ cho người khác thấy. Vì sao họ cần phải như thế? Vì sao cần che giấu bản thân? Vì những người hay phán xét họ đấy bạn. Có quá nhiều người thản nhiên làm điều đó mà không nghĩ cho nhau. Và không phải ai cũng đủ can đảm là chính mình trước mọi người mọi hoàn cảnh. Nếu bạn cũng đang khổ sở che giấu bản thân thì hãy hiểu cho họ nhiều thêm chút nhé.
- Tâm phán xét và hành vi phán xét sinh ra theo rất nhiều hoàn cảnh khác nhau. Sẽ không đủ lời để nói hết mọi ngóc ngách tư duy hay sự biến thiên trong cuộc sống. Đối với chủ đề này, Maya chỉ dừng lại ở những trường hợp chúng ta quan sát thấy từ cuộc sống xung quanh, mà không ảnh hưởng nhiều đến bạn. Nên việc thấu suốt vấn đề chỉ cần chúng ta mở rộng nhận thức hơn, nhìn nhiều khía cạnh hơn là được. Còn nếu nó can thiệp sâu đến cuộc sống của chính bạn, thì hy vọng bài này sẽ giúp chuyển hóa một phần nào đó. Đôi khi bạn cũng có thể chia sẻ thông điệp này với ai đang vướng mắc tâm phán xét như bạn.
- Người mà bạn phán xét, họ có thể trở nên tích cực hơn hoặc tiêu cực đi đều do thế giới xung quanh họ và những thử thách mà họ đối diện. Họ có thể chọn tu dưỡng, hoàn thiện với thiên tính hoặc thoái hóa đi cùng tạp niệm và bản ngã. Còn bạn, lúc này đây bạn chọn trở thành phiên bản sáng hơn hay tối hơn của chính mình. Nếu bạn muốn tiến hóa, muốn sáng hơn, thì đừng để tâm sa đà vào việc phán xét họ, đừng để bản ngã kiểm soát tâm trí bạn. Còn nếu bạn chọn thoái hóa, chọn tối hơn, bạn cũng không hơn họ... Thì lấy lý do gì để phán xét họ đây. Mỗi con người đều có nhiều khía cạnh khác nhau trong tính cách. Sao bạn không chọn cách nhìn nhận họ theo hướng đẹp đẽ nhất có thể chứ?
- Mỗi người sinh ra mang một sắc thái riêng trong tính cách, sắc thái ấy là sự khác biệt đặc trưng, cũng vì dựa trên sắc thái ấy mà họ chọn cho mình những trải nghiệm để tương ứng hoặc tương khắc tùy mục đích. Ví như người sống hướng nội và đời này, họ đã định dành nhiều thời gian để hiểu về chính mình. Hoặc người sống hướng ngoại, và họ đã định kiếp này dành để học những bài học từ sự tương tác giao tiếp với mọi người. Vậy nên bạn có muốn họ phán xét bạn chỉ vì bạn là chính bạn với lý tưởng của riêng mình không? Nếu không, thì cũng đừng vì chiều theo bản ngã mà phán xét họ theo góc nhìn giới hạn của bạn nhé.
- Màu xanh không có lý do gì để phê phán màu đỏ cả. Chúng chỉ đơn giản là khác nhau, màu đỏ mang đến sự ấm áp cho những điều lạnh lẽo, màu xanh mang đến sự tươi mát cho những lúc mệt mỏi... Sự tồn tại của chúng luôn có ý nghĩa quan trọng riêng biệt. Chúng ta cũng thế, bạn là mảnh ghép cho nơi cần bạn, họ là mảnh ghép cho điều cần họ. Và chúng ta chỉ đang cùng nhau xây dựng nên thế giới đặc sắc này! Nếu họ giống như bạn thì sẽ không đủ khả năng đối diện với những thử thách của riêng họ. Và nếu ai cũng giống ai, thế giới này vừa mất cân bằng vừa vô vị. Mà bạn cũng sẽ không tìm ra chút hứng thú nào để muốn hiện diện ở đây lúc này cả.
- Sở dĩ bạn cảm thấy khó chịu với những sự khác biệt giữa người với người là để chúng ta thông qua đó học cách hòa hợp với mọi khía cạnh của một sinh mệnh đã tiến hóa hoàn chỉnh. Nhưng vũ trụ vừa trao cho nhân loại sự tự do ý chí, trao quyền được sáng tạo... nhưng lại khóa đi những cánh cổng ký ức... để bạn không giới hạn mình trong chính nhận thức đã biết. Vậy nên chúng ta đã sáng tạo đầy tinh nghịch theo mọi cách không tưởng, đến mức không kịp tìm vị trí và mảnh ghép phù hợp cho chúng. Trong mắt bạn mọi thứ có vẻ đang hỗn loạn và phức tạp. Nhưng trong mắt các vị cao tầng, đây là kết quả của sự sáng tạo đầy phong phú và đặc sắc biết bao.
- Điều chúng ta phán xét nhau có thể đúng, có thể sai, hoặc chỉ hợp lý một phần. Vì mỗi người có một giới hạn nhận thức riêng về thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan. Họ sẽ phán xét bạn theo giới hạn nhận thức của họ. Còn giới hạn của bạn là gì thì cứ việc chạm tới để hiểu nhân sinh theo tâm thái trong bạn. Nhưng nếu bạn chọn sự minh triết, chọn tu dưỡng, chọn mở rộng nhận thức mỗi ngày thì đừng đặt ra giới hạn nào cho mình cả. Và hãy thử thiết lập quy ước rằng bạn chỉ chọn để bản ngã trải nghiệm ở 5s đầu tiên khi tiếp cận mọi sự việc. Rồi nhờ các vị thầy, cao ý thức và siêu thức hãy kịp thời nhắc nhở bạn quay về thiên tính ngay sau đó nhé.
- Nếu vũ trụ đã để nhân loại được sáng tạo muôn màu muôn vẻ. Cũng như cho phép sinh mệnh được trải nghiệm muôn sắc thái của bản ngã, phàm ngã, chân ngã. Thì chúng ta cũng không cần giới hạn chỉ một hay vài cách hóa giải tâm phán xét. Bạn có thể "lấy độc trị độc" hoặc "lấy nhu thắng cương". Và cũng có thể thuận theo luật ngũ hành tương sinh - tương khắc mà chuyển hóa từng chút một. Vun bồi thứ cần dưỡng, tiêu trừ thứ cần loại. Hôm nay chưa đạt thì ngày mai, tuần sau, tháng sau... miễn là bạn không ngừng cố gắng. Nhưng tuyệt nhiên đừng lựa chọn cho phép bản ngã được quyền kiểm soát bạn dù chỉ một lần. Vì chắc chắn bạn không thích ba năm kiếm củi của mình chỉ để thiêu trong một giờ đâu.
- Ví như họ là người kiên định quyết đoán, bạn là người linh hoạt nhu mì. Có thể bạn sẽ thấy họ thật cố chấp, cứng nhắc. Nhưng hãy thử nhìn nhận lại xem, "lấy độc trị độc", hãy thử phán xét lại chính mình dưới góc nhìn của họ. Có lẽ bạn sẽ thấy mình thật yếu đuối hay giảo hoạt trong mắt họ. Vậy thì cũng có gì đáng để tự tôn về bản thân đâu. Hoặc theo cách "lấy nhu thắng cương", cho phép bạn là chính bạn một cách tự hào và cũng thừa nhận họ là chính họ một cách bao dung. Mỗi sự việc cũng luôn có nhiều khía cạnh hiện diện, học cách nhìn nhận thấu suốt và hữu ích cho sự tiến hóa là được. Dù họ là ai cũng đã giúp bạn nhìn rõ hơn chính bạn mà.
- Các hành tinh tự có lực hút khác nhau, và chỉ khi đủ sức vượt qua lực hút của nó, những đối tượng trên hành tinh mới có thể tự do bay ngoài không gian. Bản ngã chính ta cũng vậy! Khi bạn còn đang cố gắng chuyển hóa tâm phán xét, nghĩa là bạn chưa đủ định lực để quản được bản ngã chính mình. Vì thế nếu lúc này bạn tùy hứng dù chỉ một lúc thôi, thì có thể bạn sẽ rơi không phanh về lại điểm khởi đầu nơi bản ngã. Tuy rằng chỉ cần bắt đầu chuyển hóa lại từng chút một là được. Nhưng bạn có chắc rằng mình còn đủ sự kiên nhẫn như lúc đầu, còn đủ niềm tin, hay đủ sáng suốt như lúc đầu không? Lúc này đây có khi bạn chỉ biết ngưỡng mộ cách mà dã tràng đã miệt mài se cát.
- Bạn à, hành trình chuyển hóa lại tâm phán xét ấy không chắc là còn dễ dàng như bạn tưởng nữa. Bởi có khi vì không đủ kiên định, bạn sẽ lại rơi vào tâm bản ngã hết lần này đến lần khác mà không còn chút sức phản kháng hay ý chí tu dưỡng. Và rồi đến khi quá mệt mỏi, tự nhiên bạn sẽ muốn buông bỏ chánh niệm thay vì chọn buông bỏ tạp niệm. Bạn bắt đầu cho phép bản thân được phán xét trong sự tự hào với kiến thức bạn biết. Và bạn sẽ thừa nhận với đời rằng, bạn đang là chính bạn một cách đúng đắn. Rất tiếc phải nói thật rằng, lúc này bạn bị đồng hóa cùng bản ngã rồi.
- Bạn có biết điểm khác biệt lớn nhất giữa người thiện và kẻ ác là gì không? Chính là khi cả hai gây ra tổn thương cho bất kỳ sinh mệnh nào, người tâm thiện sẽ động lòng trắc ẩn mà tìm cách chữa lành. Còn người tánh ác sẽ thản nhiên quan sát rồi xem như chiến tích. Và khi bạn chỉ còn thấy mình đúng trong sự thoái hóa ấy, bạn sẽ chăm chỉ làm điều đó nhiều hơn mà không một lần tự phản tỉnh. Đây chính xác là cách mà nhân sinh trượt dốc và sa ngã. Không phải ai cũng vượt qua được đêm tối linh hồn. Nên dù chỉ một lần cũng đừng thử bạn nhé.
- Tập quan sát bản thân trong mọi sinh hoạt thường ngày. Hãy để điều này trở thành thói quen, không chỉ quan sát cảm xúc, mà quan sát cả suy nghĩ. Và khi bắt đầu quan sát được chính mình thì cái cảm xúc ấy rất nhanh chóng biến mất. Như thể bài học ấy đã xong và nó không cần tồn tại nữa vậy. Nên hãy tranh thủ quan sát chính mình nhanh nhất trước khi nó được chuyển hóa. Trải nghiệm để đem đến bài học và bài học là để học. Nên ngay khi chính ta nhận diện được những gì đang diễn ra trong tâm trí với tâm thái bình thản thì cũng là lúc nó kết thúc.
- Theo cách nào đó, vũ trụ đưa bài học để hoàn thiện chính bạn thông qua những điều mà bạn chú ý và đặt nhiều cảm xúc. Nên việc bạn chú ý phán xét ai đó cũng nằm trong phạm vi gửi thông điệp từ vũ trụ. Có khi điều bạn phán xét là mảnh ghép nhận thức còn thiếu dành cho bạn. Có khi đó chỉ là cảnh báo sớm để bạn tránh trở thành như thế. Cũng có khi đó là tấm gương phản chiếu chính bạn nhưng ở mức độ mạnh mẽ hơn. Hoặc có khi nó chỉ đơn giản là phép thử để bạn luyện rèn cho tâm mình thanh tịnh hơn thôi. Vậy nên để bài học không lặp lại theo cách khắc nghiệt hơn, hãy học chúng ngay khi bạn quan sát được nó từ bất kỳ ai nhé.
- Khi đã quen tự quan sát bản thân mọi lúc mọi nơi trong cuộc sống rồi, thì có thể không cần phải miệt mài thiền định để tìm sự tĩnh lặng cho tâm trí. Ví như nếu bạn có thể tự viết văn thì không cần đi xem nhiều văn mẫu để viết lại nữa. Dành thời gian đó để hòa hợp với cuộc sống và với mọi người nhiều hơn để không còn nhận thức phiến diện về nhau nữa. Thường xuyên trò chuyện tự thân để tăng kết nối với vị thầy bên trong. Thử định ra vài giới hạn khi trải nghiệm bản ngã, nhờ tiềm thức, cao ý thức của chính bạn thường xuyên phản tỉnh cho bạn trước khi bạn sa đà vào tâm phán xét. Có khi tiềm thức sẽ lại thiết lập cho bạn vài giấc mơ thú vị nào đó.
- Để hóa giải được tâm phán xét, bạn phải can đảm đối diện với nó đã. Nếu bạn thích phán xét thiên hạ thế thì hãy phán xét luôn cả chính mình xem. Bạn cũng chỉ là người trong thiên hạ trong mắt họ thôi. Chúng ta phán xét nhau vì muôn vàn lý do mà bản ngã thấy không thuận mắt. Tâm phán xét sinh ra khi nhận thức của mình bị giới hạn, hay thói quen không tốt khi đàm đạo lúc tụ họp bạn bè. Hoặc vì tình thương trong tim ta bị cạn khô, thiên tính bị che mờ khi bạn quên chăm sóc. Vậy thì hãy lau sạch tạp niệm, vun bồi lại tình thương từ gốc thôi. Một ngày không đủ thì nhiều ngày, một kiếp không được thì nhiều kiếp. Không sao cả, khi bạn vẫn còn muốn vượt lên bản ngã thì còn hy vọng. Và hãy nhớ lòng mình còn khó quản, quản chi tâm thiên hạ.
- Có nhiều người trong chúng ta thuộc lòng những phương thức được đúc kết ngắn gọn để tu dưỡng. Nhưng vì sao bạn áp dụng hoài vẫn chưa thể chuyển hóa tâm tư? Là bởi vì tâm trí, cảm xúc và trạng thái của chúng ta không chỉ gói gọn trong vài từ ngữ, vài phương thức ấy. Vậy thì sao chỉ dựa vào vài từ mà mong có thể chuyển hóa đây. Bạn là một sinh mệnh linh hoạt từ ý thức lẫn tâm thái, cảm xúc. Sự tồn tại của chính bạn có nhiều hơn những gì bạn biết về chính mình. Vậy nên thứ bạn cần dung nạp cũng nhiều như thế. Nhưng vì tránh quá tải, chúng ta tự giản lược đi rất nhiều để dễ tiếp thu. Nhận thức được sự vô hạn bên trong sẽ giúp bạn không trói mình vào vài đạo lý nữa. Thứ bạn cần là cả một hành trình cùng tất cả những gì tâm trí bạn chạm đến.
- Chọn một ngày đẹp trời, tạm nghỉ mọi lo toan, tìm đến nơi bạn thích nhất... Viết danh sách từng tạp niệm trong lòng bạn ra, nặng nhẹ cứ từ từ mà ghi ra hết. Đừng che giấu gì cả, có ai hiện diện quanh bạn đâu. Còn với các vị thầy hay siêu thức của bạn, thì bạn lại chẳng giấu được gì dù chỉ một tích tắc. Vậy nên cứ can đảm soi chiếu hết tâm tư thử xem... Có thời gian thêm chút nữa thì hãy ghi cả những lời bạn nói, những việc bạn đã làm... mà bạn cho rằng nó kèm tạp niệm. Ghi xong hết rồi, hãy thử giải thích cặn kẽ cho tạp niệm trong bạn hiểu từng khúc mắc, từng câu chuyện như dạy một đứa trẻ học nói vậy... Học tới học lui và thực hành mỗi ngày mới nhớ bài và nhuần nhuyễn được.
- Tiếp theo cũng là viết, nhưng hãy viết về những điều ngược lại mà bạn đã trải nghiệm. Sự vui vẻ, sự sẻ chia, yêu thương hay tử tế... Hoặc tận hưởng thú vui nào đó, kế hoạch tươi đẹp nào đó... Bạn thử ghi ra xem, đã bao lâu rồi bạn quên mất việc cho bản thân được vui vẻ trọn vẹn. Nếu bạn dành thời gian để vun bồi trái tim bằng những điều tươi đẹp. Thì có lẽ những tạp niệm kia đã không có chỗ đứng trong trái tim bạn rồi. Không cần làm gì nhiều, mỗi ngày hãy chọn bỏ bớt một tạp niệm, thay bằng một việc làm mà bản thân vui vẻ, một thiện niệm nào đó mà bạn mong cầu. Cứ thay thế từng chút một từng chút một rồi sẽ được thôi.
- Cách nghịch lý nhất để hóa giải tâm phán xét đó là... cứ làm tương tự như là bản ngã của bạn muốn thôi, nhưng lần này rất khác. Hãy thử để cái bản ngã lên tiếng, hình dung những gì tâm phán xét muốn nói bằng mọi cảm xúc bạn có, bằng mọi lời bạn nghĩ. Cứ nói đến khi nào mệt thì thôi, nói đi nói lại đến chán cũng được, đừng cố kiềm nén để che đi cảm xúc chân thật. Tuy cũng là bản ngã, nhưng lần này lại là lựa chọn giải phóng bản thân, không phải là dính mắc hay bị kéo vào vị trí nạn nhân. Đến một lúc, bạn cũng nói với những lời ấy, nhưng tâm thái đã chẳng buồn dao động thêm nữa... Nó chỉ còn là thói quen nhàm chán hay ngớ ngẩn mà bạn có thể buông bỏ bất cứ lúc nào. Bạn cũng không buồn ý kiến hay kèm thêm tạp niệm nào nữa cả. Và rồi, mối bận tâm hay sự gay gắt trước kia đã dừng tự lúc nào mà bạn không hay biết.
- Maya mong rằng tất cả chúng ta đều đủ nhận thức để nhìn thấu thực tại nhị nguyên nơi đây. Tất cả sự đối lập đều có ý nghĩa tồn tại của riêng chúng. Sự khác biệt mà bạn quan sát được sẽ giúp bạn tiến hóa nhiều hơn. Thay vì định kiến hay phán xét, hãy cảm ơn vì họ đã cho bạn thấy điều nào nên học, điều nào cần tránh trước khi chính bạn vấp phải. Nếu họ đang sa ngã, thì sự sa ngã đó cũng vì sự tu dưỡng của bạn mà hiện diện. Nếu không, sao có cả thiên hạ ngoài kia, nhưng họ lại xuất hiện trong đời bạn chứ. Chúng ta được quyền thể hiện lập trường của riêng mình, nhưng sẽ không cần phán xét bất kỳ ai đâu bạn à. Cứ an lành mà sống cuộc đời của chính mình nhé.
#mayahealing #messages #healing #love
Nhận xét
Đăng nhận xét